Đáp: Ví dụ một chỗ người ta chạy máy nổ để phát điện. Hoá năng của xăng dầu đổi thành nhiệt năng của lửa, đổi thành động năng của máy và đổi thành điện năng.

Cách nói chuyển đổi này thực ra là ước lệ, thực chất là nhiệt năng bị tiêu hao hết nhưng lại là nhân để động năng được sinh ra. Động năng bị tiêu hao hết lại là nhân để cho điện năng sinh ra. Không có chuyện động năng trực tiếp chuyển thành điện năng. Chỉ có cái này là nhân gây ra cái kia.

Ngọn lửa của xăng dầu không phải là thứ gì vĩnh cữu. Nó xuất hiện rồi biến mất trong buồng đốt. Như người ta sinh ra rồi chết đi. Nhưng nhiệt năng của nó lại là nhân sinh ra động năng của máy phát. Vậy động năng này là sự luân hồi chuyển kiếp của ngọn lửa. Theo luật nhân - quả. Hoàn toàn khoa học. Cứ thế luân hồi trở thành điện.

Nếu chỉ nhìn cục bộ từ vị trí của lửa ở trong buồn đốt thì chỉ thấy lửa sinh ra rồi mất đi, không biết lửa đến từ đâu và đi về đâu. Chỉ thấy xăng vơi bớt và khói bay đi. Và chuyện “luân hồi” thành một dạng tồn tại mới là điện khó tưởng tượng..

Ai hỏi lửa đã đi đâu? Nếu bảo giờ thành điện rồi thì là cách nói thông thường. Chứ nhìn kỹ sợi dây điện có thấy chút lửa nào đâu. Điện do lửa luân hồi mà thành nhưng lại không phải lửa. Bảo lửa và điện là một ( như thứ gì đó bất biến ) là sai vì lửa và điện là hai dạng tồn tại hoàn toàn khác nhau ở thời gian khác nhau. Bảo là hai cũng không đúng vì không có lửa thì không có điện.

Nhờ quan sát toàn bộ tiến trình, người ta biết được nhân cho sự xuất hiện của điện chính là sự xuất hiện của những thứ trước đó: động năng, nhiệt năng (lửa). Cho dù không có liên kết di chuyền nào giữa xăng và lửa, lửa và điện. Và có thể kết luận rằng điện năng là sự tiếp nối của nhiệt năng và hóa năng.

Và điện năng cũng không phải là hết, nó thắp sáng bóng đèn và luân hồi chuyển kiếp thành quang năng, ở trong một cõi giới khác ( từ cõi giới của dây điện sang cõi giới của không trung ).

Hay nó vận hành xe điện và luân hồi trở lại thành động năng vv.

Nguyên Đắc Nguyện